Kết quả tìm kiếm cho "Mơ ước về “cánh chim tự do”"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 205
Tâm dùng chút sức lực cuối cùng run rẩy cầm bút cố gắng hoàn thiện bức tranh anh luôn mang theo bên mình. Khi nét vẽ cuối cùng được hoàn thành cũng là lúc cánh tay Tâm buông lơi, cây bút rơi trên mặt đất. Nụ cười của chàng trai trẻ như hòa tan vào bản nhạc của rừng xanh, tiếng chim hót, tiếng gió thổi qua kẽ lá lao xao. Xa xa tiếng cười nói mừng vui thắng trận cũng vang lên càng lúc càng náo nhiệt.
Mùa xuân gần 70 năm trước, bà nội được bà cố sinh ra trên đường vào Nam.
Những ngày vào hạ, đất trời chan chát cái nắng hanh hao như thiêu, như đốt. Ấy vậy, có loài cây âm thầm tích tụ sức sống, để dâng cho đời mùa hoa đẹp nhất. Đó là phượng vĩ.
Gió thanh bình. Không gian xanh ngát. Giọng lão Đoàn gọi lớn. Các cháu lại đây, lại đây ông cho kẹo. Lũ trẻ vây quanh lão Đoàn, mặt đứa nào cũng hí hửng, vui thích đưa cánh tay của mình ra chờ đợi. Sự xuất hiện của lão ở quán nước dưới tán đa cổ thụ làm không khí ở góc làng trở nên náo nhiệt. Hoa sử quân tử vừa duyên dáng vừa rực rỡ đang khoe sắc trên giàn phía bên.
Hội đồng Tư vấn Khoa học và Công nghệ TX. Tịnh Biên vừa tổ chức đánh giá, thẩm định và thông qua nhiệm vụ khoa học và công nghệ cấp cơ sở, đề tài: “Sản xuất giá thể phục vụ trồng trọt từ phân chim yến trên địa bàn TX. Tịnh Biên” do Ths. Lê Văn Thành, Trưởng trạm Khuyến nông TX. Tịnh Biên làm chủ nhiệm. Mục tiêu nhằm khai thác nguồn dinh dưỡng từ phân yến đem lại giá trị gia tăng, đồng thời giải quyết cho người nuôi yến vấn đề ô nhiễm môi trường…
Với những góc nhìn đặc biệt về Toán học, Lê Vũ Minh Trí (lớp 12, THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam) xuất sắc giành được học bổng hơn 9 tỷ đồng từ Đại học Harvard.
Mưa bão gây lũ lụt đã cướp đi sinh mạng của hơn 10 người ở Đông Nam Brazil trong khi tại Cuba, mưa lớn gây ra 26 vụ sập nhà và khiến hơn 900 người phải sơ tán.
Những ngày tháng Ba, Gạc Ma - một cái tên luôn nhắc nhở các thế hệ người Việt Nam hôm nay về một ký ức bi tráng không thể nào quên.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Lúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại... Mỗi thứ mẹ làm một nhoáng cho xong để dành thời gian đi làm đồng, đi chợ. Mẹ bảo công việc đồng áng phải khẩn trương cho kịp thời, kịp vụ, còn chợ phải đi sớm về trưa mới mua bán được nhiều hàng. Tôi nhìn đôi gót chân khô nứt nẻ bước đi không bao giờ kịp bén lên mặt đất mà lòng tự hỏi thời gian của mẹ quý giá biết là bao.
Sau những rực rỡ mai đào ngày Tết, những tiếng cười rộn rã niềm vui gặp gỡ mùa xuân; quê lại trở về nhịp sống đời thường trầm mặc như mái đình rêu phong nghìn năm cổ tích. Một sắc tím hoa xoan nơi ngõ quê sao cứ nôn nao lòng người giữa những cơn mưa riêu riêu hạt nhớ. Dẫu không còn thảng thốt với cảnh tháng ba ngày tám, vậy mà những khoảnh khắc xuân đã cạn ngày sao lòng ta không khỏi bâng khuâng về bóng dáng làng xưa!
Đã nhiều năm trôi qua, chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành trên sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.